Bà già vục đầu vào thùng rác.Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.(Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh).Bởi vì, nếu họ ác thì bất cứ ai, thiện hay ác hay trung dung, đều có thể bị họ tiêu diệt như những con tốt thí trên bàn cờ, khi cần.Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh.- Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông.Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi.Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.
