Sinh trong một gia đình nghèo, nghề đầu tiên của ông là bán báo, rồi làm công cho một tiệm tạp hoá.Sự lo lắng về mất ngủ làm hại bạn nhiều hơn là chứng mất ngủ.Tôi đã thấy Lowell Thomas có thái độ ấy.Sao tôi không noi gương ông già Walt Whitman mà thản nhiên như loài cây, loài thú trước những cảnh tối tăm, đói lạnh, dông tố?Ông thực sự không biết rõ bản tính con người.Cho nên nếu bạn và tôi, ta có ưu phiền thì cứ nhớ tới phương thuốc cũ kỹ nhưng rất công hiệu ấy, là bày ra việc làm."Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy".Tôi bỏ tuốt cả, nghỉ ngơi rồi thì yên chí đợi chết, tôi ngủ được.Rồi chúng tôi quỳ xuống và cầu Đức Chúa Cha thương yêu, che chở.Hết, hết, hết! Bởi vậy tôi chịu đựng không nổi mới leo lên xe, lái ra phía sông, nhất quyết trút hết nợ đời.
