Ở thời đại ta có cái nguy hiểm nầy là người ta vì không có một quan niệm chân chính về vũ trụ, về con người nên khi bàn về thanh niên hay bị rơi lại trong những lý thuyết kêu như trống mà rỗng như bộng.Ai họ cũng giao tiếp được mà không hề có ý nghĩ mình cô độc.Phần đông trong nam nhân lớn tuổi ai mà không nhớ có lúc hồi nhỏ,hồi thanh niên làm những chuyện kỳ dị bị kẻ lớn rầy la.Còn họ nghĩ sao nói vậy.Có thể nói người cha yêu con vì yêu chính mình trước, yêu những gì thuộc về mình trước.Nhiều người ta tưởng là vô tư lắm, lôi thôi lắm.Người ta đã nhân danh tự do, giao thiệp rộng, giải trí, học tập thiên nhiên mà giết hại bao tâm hồn trong trắng.Chị làm đồ ăn dọn lên cho mấy em ăn.Không như bực lão thành ngồi chẽ từng chản tóc kẻ tơ.Nhưng cha không chịu được những khoản mẹ chi tiêu mà cha không biết lý do.
