Một ngưởi nông dân truyền dạy lại cho người con nông dân của mình .Chào đời vào đầu thập niên 1910.Trong khi chờ kết quả thi lớp 6, tôi phụ trông cửa hàng tạp hóa của cha tôi.Khi có nó, ta bắt đầu e sợ vì lúc này ta đã có cái để mà mất.Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn nữa.Tiền lương tăng cũng không thể ngăn cản ông thực hiện cú nhảy tiếp theo.Có phải ta đang rút ngắn cuộc sống của chính mình? Ở đây, tôi không có ý viết về sự trương thọ; điều tôi thực sự muốn đề cập đến là : với lối sống thích hợp, nguồn nước thích hợp, thực phẩm thích hợp, bài tập thích hợp, ánh nắng thích hợp và sự thanh thản trong tâm hồn, ta thực sự có thể kéo dài cuộc sống của mình trên trái đất này.Lần này vị tu sĩ cũng không nói gì ngoài câu : “Thế à?” rồi bế đứa bé lên tay và đi vào lều.Ông bắt đầu công việc như một người thợ xe chỉ ở nhà máy diệt lúc 13 tuổi để kiếm 1,25 đô la một tuần.“Đúng là phải có một đích đến để chuyến đi hướng về đó, nhưng vấn đề là ở chỗ chuyến đi này không có điểm dừng.