Không phải tôi thích nghe họ đâu.Khi cha ông qua đời, các bạn bè phải góp tiền lại mua giúp cho cỗ quan tài.Sadler, nhà trị bệnh thần kinh trứ danh, kể chuyện một ông nọ nhờ theo lời khuyên giản dị ấy mà hết được bệnh thần kinh suy nhược.Bạn và tôi, chúng ta cũng phải có một sổ tay để ghi số xuất nhập cho tới hết đời ư? Không, không cần.Nói tóm lại: bắt chước những quân nhân Hoa Kỳ mà thường nghỉ ngơi; lấy trái tim bạn làm gương; nghỉ trước khi mệt tức là kéo dài quãng thời gian bạn thức, mỗi ngày thêm một giờ.Tuy nhiên ông cho rằng: "Ta không thể trách một người đã làm hay không làm việc này, việc kia.Những con số ấy mặc dầu đáng sợ, nhưng theo luật trung bình thì phần rủi có là bao?Và ngày thứ ba sau, nếu tôi đã thu nhập được đủ các sự kiện thì giải pháp tự nó tới, khỏi phải kiếm".Chỉ có cách đó là diệu nhất.Nếu họ chưa xét đi xét lại mà đã viết thư khuyên, bạn đừng thèm nghe.