Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới.Chào chị, em cảm ơn, đi ra.18 tuổi là được tự do.Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh.Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không.Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi.Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.Khi đưa những gì viết về tranh đấu và nhiều thứ khác cho bố mẹ đọc rồi nhận được một phản ứng (bề ngoài) tương đối ơ hờ.Chúng tôi đã chết rồi.Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng.
