Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi.Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.Tôi la lớn lên như vậy.Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy.Tôi có thể kể Pascal, La Bruyere (triết gia pháp thế kỷ 17) và Emerson (triết gia Mỹ thế kỷ 18).Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.