Nhưng cuối cùng thì thái độ cởi mở của ông chủ lớn cũng giúp Gordon nói như tâm sự:Nhưng dường như, đó là khát vọng tự thân của Watson hơn là ông muốn IBM trở nên như vậy.30% trong thời gian khủng hoảng kinh tế, tức đến hết năm 1933.Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giángười ta thấy máy tính có thể tháo và ráp dễ dàng các bộ phận.Như vậy một phiếu có thể ghi được 960 lỗ mỗi lỗ tương tự như một bit thông tin biểu thị một chữ hoặc một đơn vị tiền thanh toán.IBM không cần lời mà chỉ cần hòa vốn trong chuyện này mức lợi nhuận chỉ là 1,5% đủ để trang trải chẳng hạn nhưTom đã mất 6 năm lê lết ở ba ngôi trường để lấy được bằng trung học và phải nhờ đến sự độ lượng và đồng cảm của vị trưởng khoa, ông mới tốt nghiệp trường Đại học Brown.Suy nghĩ về điều đó là lý do mà ông đã mềm mỏng với Tom.Tuy nhiên, nhân viên của IBM có thể cảmnhận khác đi khi mà Watson không chỉ tạo ra cáimà ngày nay các nhà quản trị nhân sự và nghiên cứu về thành công gọi là sự cân bằng giữa đời sống cá nhân, gia đình với công việc, công sở - mối quan hệ đau đầu nhất trong một đời người được gọi tên khắc nghiệt là sự nghiệp hay gia đình?.